Người ta bảo em khó hiểu.
Người ta bảo em khó chiều.
Người ta bảo em dễ thương nhưng khó yêu.
Người ta bảo yêu em phải dũng cảm lắm!
Ừ em khó hiểu. Đôi khi em muốn một mình, có lúc em lại sợ cô đơn. Em thường tít mắt vì một mẩu bánh ngọt, nhưng lúc lại cuồng quay mê đắm vị cà phê đắng. Em có thể hạnh phúc vì những điều thật giản đơn. Nhưng có khi những việc lớn lao cùng lời nói yêu thương vĩ đại của bao người chẳng thể giúp em nở một nụ cười.
Ừ em khó hiểu. Đôi khi một cái nắm tay cũng làm em ấm áp, có lúc một cái ôm siết mà em vẫn thấy lạnh. Em luôn mỉm cười dù trước mặt có bao nhiêu cơn bão tố, nhưng lại dễ dàng rơi nước mắt vì người không xứng đáng làm tổn thương em. Em có thể yêu người này bằng tất cả những gì em có, nhưng với một người khác lại chẳng thể nâng niu.
Ừ là em khó chiều. Lúc em đẩy anh ra xa, em có thể nói ngàn lời mặc kệ, có thể luôn miệng bảo rằng em không sao. Nhưng em sợ lắm nhìn anh quay đi. Giá như em có thể nói rằng, em càng tỏ ra mạnh mẽ, càng là lúc em cần được bảo vệ, chở che.
Ừ là em khó chiều. Lúc em bảo rằng em không muốn yêu ai lần nữa, em có thể chứng minh rằng mình độc lập vững vàng, mình sống mà không cần một chàng trai bên cạnh. Nhưng em sợ lắm tim mình khô cằn, héo úa. Giá như em có thể nói rằng, em thèm được yêu thương trọn vẹn, yêu thương bằng thật tâm. Giá như em có thể nói rằng em mong ngóng ai đó có khả năng làm em tin vào thứ thiên trường địa cửu lần nữa.
Khi cảm xúc bước qua quá nhiều đổ vỡ, bản thân chúng ta ít nhiều thay đổi...
Em phải khoác lên vai bộ lông nhím xù. Em cố gắng tô vẽ rất nhiều mặt cười.
Em dù muốn dù không cũng bắt đầu sợ hãi. Em trở nên nhạy cảm với mọi thứ xung quanh.
Em dè dặt và cáu bẳn khi có người chạm vào thế giới của mình. Em lo sợ tổn thương, em lo sợ em không gượng dậy nổi.
Em gai góc và khó hiểu
Em mâu thuẫn và trái ngược.
Nhưng em vẫn cần yêu thương, rất cần...
Vì em là cô nàng gai góc mang trái tim yếu mềm. Yêu em, có lẽ phải cần rất nhiều nhẫn nại. Là anh, anh có làm được không?
0 nhận xét:
Post a Comment