Monday, August 25, 2014

Hôm qua, anh là tất cả với em ...

Ngày hôm qua, anh nói yêu em.

Ngày hôm qua, anh nắm chặt không buông tay em.

Ngày hôm qua, anh ôm am chặt thật chặt.

Ngày hôm qua, anh đeo cho em chiếc nhẫn của lòng tin và trách nhiệm.

Ngày hôm qua, em yêu anh hết lòng.

Ngày hôm qua, em hạnh phúc biết mấy khi tay trong tay bên anh.

Ngày hôm qua, em thật sự cảm thấy bình yên trong vòng tay anh.


Anh từng hỏi em rất nhiều lần, em cũng không ít lần trả lời anh. Anh không hiểu, cố tình không hiểu. Đừng làm cho cả hai tiếp tục mệt mỏi thêm nữa.

Tại sao em muốn chia tay? Vì anh đã làm em tổn thương quá nhiều lần.

Rời xa anh, em không đau lòng sao? Có, nhưng em cảm thấy tình cảm của em không cần thiết phải dành cho một người như anh.

Tình cảm suốt thời gian qua, em vứt bỏ hết sao? Em trân trọng những điều thật đẹp, hình ảnh người đàn ông hết mực yêu em. Em xóa đi những gì đau đớn, tổn thương người em yêu mang đến cho em.

Liệu em có thể cho anh một cơ hội? Em không thể, chính xác hơn là em không muốn tự biến mình thành con ngốc thêm một lần nào nữa. Cơ hội em cho anh, nó nhiều đến nỗi bản thân em cũng không đếm được. Cho anh cơ hội thì em được gì, chỉ toàn là sự lừa dối và ích kỷ.

Dù em nhớ anh nhưng em luôn tự nhủ với bản thân, không được để mình quay lại con đường không có lối thoát kia.

Dù em rất đau đớn, cũng muốn tìm một người lấp đi chỗ trống của anh. Nhưng em không có quyền bắt người khác đi thu dọn tàn cuộc do anh tạo ra.

Dù món ăn em nấu, không có ai ăn. Nhưng thà em đổ vào thùng rác sau khi nấu, chứ không bao giờ muốn ai thương hại em.

Dù lý trí nói anh là một người xấu xa, tình cảm của em vẫn cho anh là một người tốt. Lần này, em nghĩ quyết định làm theo lý trí sẽ tốt hơn cho em.



Ngày hôm nay, bàn tay em vẫn ấm áp mà không cần bất kỳ bàn tay nào truyền hơi ấm. Tuy có chút trống trải, nhưng em sẽ từ từ chờ đợi một bàn tay khác thật sự xứng đáng với em.

Ngày hôm nay, em đã quen cảm giác vi vu một mình và không còn bờ vai cho em dựa vào. Điều này chứng minh cho em thấy, hạnh phúc mong manh của em cố gắng níu kéo trước đây chỉ là ảo tưởng.

Ngày hôm nay em sống cho bản thân em, suy nghĩ cho chính mình. Giá mà lúc trước em nghĩ vì em nhiều hơn, sống cho em nhiều hơn thì cũng chẳng có kết thúc như hôm nay. Mà tất cả cũng chỉ là "giá như" thôi.

Ngày hôm nay, em vẫn mạnh mẽ như ngày đầu gặp anh. Em sẽ chờ một người thật đặc biệt, yêu em và chấp nhận mọi thứ về em chứ không phải bắt em thay đổi vì người ta.

Ngày hôm nay, em bình yên trong chính suy nghĩ, bình yên trong chính trái tim mình vì em đã lựa chọn con đường đúng.
  Hôm qua, anh là tất cả với em. Nhưng hôm nay,...

Sự hối hận đúng là không bao giờ muộn màng, lòng vị tha thì có giới hạn anh à! Thời gian sẽ qua, anh cũng sẽ quên em như khi anh quen những cô gái khác.

Tìm một người yêu anh, quan tâm và chăm sóc anh, em tin là sẽ có một người thay em làm điều đó.

Tìm một người luôn thông cảm và luôn hiểu cho anh, tuy không dễ nhưng chắc sẽ có một người con gái như thế!

Tìm một người luôn sẵn sàng tha thứ cho anh như em, nếu tìm được một người như vậy thì hãy trân trọng người ta chứ đừng để người ấy lại ra đi như em.

Ngày hôm qua anh là tất cả với em, nhưng hôm nay... anh chẳng là gì cả!

Tạm biệt anh nhé, người em đã từng rất yêu thương.

Chiyo Đoan Trang

CHIA SẺ TÔI NHÉ
SOCIALIZE IT →
FOLLOW US →
SHARE IT →

0 nhận xét:

Post a Comment