Monday, August 25, 2014

Không có gì là mãi mãi, cho dù là tình yêu hay nỗi đau...

Người ta yêu nhau lâu đến 7, 8 năm trời... có ai chắc giữa họ vẫn tồn tại cái gọi là tình yêu...


Đối với người con gái, tình cảm đó đã trở thành một thói quen như thể sáng không đánh răng và tới bữa không ăn cơm thì không thể chịu nổi. Tình cảm đó không còn gọi là yêu mà là cần, cần một người có thể ở bên những lúc vui hay buồn, cần một người với những cái siết tay thật chặt và nói đã có anh ở bên những khi gặp khó khăn trong cuộc sống, cần một chỗ dựa và một bến đỗ bình yên.

Đối với người con trai, tình cảm đó trở thành một cái khác gọi là trách nhiệm, quan tâm, che chở cho người mình yêu. Tình cảm đó cũng không còn gọi là yêu nữa mà là thương, thương cho sự mong manh, yếu ớt mà nếu có lỡ buông tay, cô ấy có thể sẽ không biết tựa vào ai.

Người ta lấy nhau. Không còn cái gọi là tình yêu nồng nhiệt, không còn những rạo rực, những bồi hồi nghe tim đập dồn dập những lần bên nhau. Nhưng người ta sông với nhau vì tình thương và trách nhiệm và vì lời hứa khi nắm tay nhau đứng giữa Nhà Thờ "Hứa sẽ chung thủy và tôn trọng nhau suốt cuộc đời".



Cũng từng hứa sẽ nắm tay nhau đi đến suốt cuộc đời, nhưng có ai ngờ mọi thứ đã thay đổi, vội buông tay để nắm lấy tay người con gái khác. Nhanh đến nỗi có cố níu lấy cũng không thể được... Cũng vì quá chân thành nên dễ bị tổn thương!

Đâu có tình yêu nào là mãi mãi, Kết thúc của một tình yêu có thể là hạnh phúc cũng có thể là đau thương.

Cũng không có nỗi đau nào là mãi mãi. Vết thương có sâu đến mấy rồi cũng sẽ lành, có đậm đến mấy cũng sẽ phai mờ theo thời gian. Kết thúc không có nghĩa là chấm hết, chỉ là để trái tim được nghỉ ngơi, được trưởng thành hơn sau mỗi lần vấp ngã, để thấy tình yêu không phải chỉ có màu hồng và đau buồn cũng sẽ có lúc qua đi.

Vì thời gian và khoảng cách mà ta phải xa nhau thì thời gian và khoảng cách cũng sẽ làm dịu đi những nỗi đau trong lòng...

Thục Anh -

CHIA SẺ TÔI NHÉ
SOCIALIZE IT →
FOLLOW US →
SHARE IT →

0 nhận xét:

Post a Comment